Chương 1751: Ngày mai lại đến
Giám đốc Kim nói: “Đây là một khoản tiền tiết kiệm cho nhà đầu tư vay, lợi nhuận thu được tương đối cao, chỉ là thời gian hơi lâu mà thôi. Nhưng đây chắc chắn là do ông ấy tự mình ký, chẳng qua lớn tuổi rồi nên mới quên mất thôi.”
Lâm Phàm nhìn ông lão, bất đắc dĩ hỏi: “Ông à, ông có con con cái gì không?”
Ông lão lắc đầu: “Không có, vợ tôi khi còn trẻ từng mắc bệnh, không thể sinh con cho nên mãi vẫn không có con cái. Bây giờ tôi muốn rút tiền vì muốn cùng vợ tôi vào viện dưỡng lão để sống.”
“Giám đốc Kim, ông nghe thấy rồi chứ? Người ta không có con cái, bây giờ đã lớn tuổi như vậy rồi, mà ba mươi năm sau thì tiền này để cho ai dùng? Hay là nói, trực tiếp để lại ở chỗ các người luôn đi hả?” Lâm Phàm hỏi.