Chương 1781: Không chịu được thì ngoan ngoan an phận làm người bình thường
Vương Minh Dương vừa nhìn thấy xấp giấy bài hát này thì hào hứng nhận lấy. Tuy vậy nhưng nhìn qua cũng không hiểu bên trên viết cái gì nên mau chóng lấy điện thoại gọi chuyên gia âm nhạc tới xem.
Tập đoàn Đông Hán giờ có rất nhiều chuyên gia âm nhạc, dù sao thì cũng không chỉ có mình Ngô Hoán Nguyệt là ca sĩ, các ca sĩ nhỏ khác bình thường cũng thường xuyên cần ra các bài hát mới.
Rất nhanh sau đó, đã có một nhạc sĩ chạy tới. Khi vừa nhìn thấy Lâm Phàm đã ngạc nhiên hô lên một tiếng. Danh tiếng của Lâm đại sư trong giới không đùa được, có ai mà không biết những ca khúc của Lâm đại sư đều là những ca khúc kinh điển cơ chứ, thậm chí đã ra là ra một loạt ca khúc mới luôn, thật sự khiến cho người ta phải khiếp sợ.
“Anh mau nhìn xem, mấy ca khúc của ông em tôi sáng tác thế nào?” Vương Minh Dương đưa mấy bài hát cho vị nhạc sĩ kia, khiến cho người đó không khỏi ngạc nhiên một phen, đây toàn là đồ tốt đó.