TRUYỆN FULL

[Dịch] Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 249: Cửa hàng của Lâm đại sư suy bại rồi

Chương 249: Cửa hàng của Lâm đại sư suy bại rồi

Trương tổng đã suy nghĩ kỹ về những vấn đề này nên đáp: “Đương nhiên, dù có thành công hay không, tôi cũng sẽ thành lập nhãn hiệu bánh riêng. Sau đó mở nhà máy, mở bán ở các siêu thị, để người dân có thể dễ dàng thưởng thức bánh.”

Phóng viên chúc phúc nói: “Hy vọng Trương tổng có thể thành công!”

Trương tổng gật đầu: “Cảm ơn!”

Lúc này trong lòng những vị đầu bếp kia bắt đầu hoảng sợ.

Mở nhà máy? Mở bán trong các siêu thị?

Mẹ kiếp! Đây chính là chuyện lớn đó!

Mấy người bọn họ nhìn nhau, điều này làm sao có thể thực hiện được. Ngay từ đầu, bọn họ nghĩ rằng chỉ bán ở khách sạn mà thôi. Thật không ngờ, Trương tổng lại muốn mở rộng phạm vi ra cả nước. Nếu bị phát hiện, bọn họ coi như xong đời rồi.

Buổi chiều!

Trong bệnh viện.

Trương tổng cùng đoàn đội của mình mang theo bánh kếp tới bệnh viện.

Phòng bệnh số 3 là phòng của người mắc bệnh chán ăn.

Các phóng viên khiêng theo thiết bị thu hình, họ không muốn bỏ sót một giây phút nào.

Chủ nhiệm Chương đi cùng bên cạnh đoàn người, ông ta cũng sắp điên luôn rồi, thế giới này còn điều gì chưa biết nữa? Người mắc bệnh chán ăn thích ăn bánh kếp từ bao giờ vậy?

Nếu một miếng bánh kếp nho nhỏ cũng có thể làm người mắc bệnh chán ăn thèm muốn, vậy bác sĩ như bọn hắn còn ở đấy làm gì? Trực tiếp cuốn gói về quê cho xong.

Lấy bánh kếp nóng hổi ra.

Vương Lily vẫn luôn đòi ăn bánh kếp, bây giờ nhìn thấy bánh vội vàng cướp về tay.

Trưởng tổng đứng đó chờ đợi, cả mặt đều ngập vẻ chờ mong, nếu thành công thì ông ta sẽ thực sự phát tài rồi.

Đối với các phóng viên cũng vậy, đây chính là tin tức lớn. Nếu cô gái này ăn hết bánh kếp, vậy mọi chuyện sẽ trở nên phức tạp hơn rồi.

Vương Lily cắn một miếng bánh, nhai trong miệng.

“Thành công rồi?” Trương tổng thầm nhủ trong lòng.

Nôn mửa!

Vương Lily không nhịn được vội vàng nôn hết số bánh vừa ăn ra.

Trương tổng nhìn cảnh này, trong lòng rất thất vọng. Thực sự không thể thành công sao?

Các phóng viên cũng ngầm hiểu, chỉ sợ mọi chuyện đã thất bại rồi.

Mẹ Vương Lily thở dài một tiếng, muốn lấy phần bánh kếp còn lại. Những đúng lúc này, Vương Lily đột nhiên đưa tay giật lại phần bánh đó.

“Tôi muốn ăn.” Vương Lily vừa phun hết bánh ra, thế nhưng lại có một cảm giác, cô vẫn muốn ăn, nhưng cứ ăn hết lại phun sạch ra.

Tâm tình Trương tổng lại đặc biệt vui mừng, vẫn còn hy vọng.

......

Liên tục mấy lần như vậy, mặc dù trong lòng Trương tổng có chút thất vọng, nhưng phần nhiều vẫn là hưng phấn: “Xem ra cách làm này vẫn chưa đạt tiêu chuẩn, tôi muốn nghiên cứu lại một chút, nhất định có thể thành công.”

Các phóng viên đều gật đầu, tình huống hôm nay bọn họ đều đã chứng kiến, cảm thấy không có vấn đề gì, đây chính là một sự tiến bộ rất lớn rồi.

Chủ nhiệm Chương vẫn không rõ, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Không khoa học, chuyện này không khoa học một chút nào.

“Có thể đưa cho tôi phần bánh kếp còn lại được không? Tôi muốn tìm hiểu một chút.” Hôm nay chủ nhiệm Chương lại một lần nữa bị món bánh kếp này đánh bại. Nếu không hiểu rõ nguyên do trong đó, trong lòng ông ta sẽ luôn bất an.

Trương tổng cảm thấy chuyện này không ảnh hưởng gì, còn chưa kịp mở miệng, một vị đầu bếp đã chen ngang nói: “Cách làm này có một chút vấn đề, chỉ sợ không được., Chờ sau khi chúng tôi nghiên cứu cải tiến lại cách làm, lúc đó sẽ đưa cho bệnh viện một phần bánh.”

Chủ nhiệm Chương gật đầu một cái, cũng không để ý.

Sau khi mọi người đều rời đi, chủ nhiệm Chương vốn định rời đi, không rõ nghĩ gì đột nhiên nói với y tá Lương Viện ở bên cạnh: “Thử đem mấy thứ bệnh nhân vừa nôn đi xét nghiệm một chút.”

Lương Viện gật đầu: “Vâng, chủ nhiệm.”

......

Buổi tối!

Ở một khu chung cư nào đó.

Một cặp vợ chồng đang nghỉ ngơi bên trong, đột nhiên người chồng rời giường.

Người vợ: “Chồng, anh sao vậy? Đêm nay rời giường 4 lần rồi.”

Người chồng lắc đầu: “Không biết nữa! Tự dưng anh vô cùng thèm ăn bánh kếp, không được ăn cả người đều khó chịu.”

Người vợ cười nói: “Anh đó, cũng tham ăn quá đấy! Cả ngày hôm nay anh đã ăn 5 phần bánh kếp rồi, ngay cả cơm tối cũng bỏ luôn.”

Người chồng: “Ha ha ha, Em không biết bánh kếp kia ngon như nào đâu, cũng không kém bánh kếp của Lâm đại sự là mấy.”

......

Ở một khu khác.

“Con dâu, đêm hôm khuya khoắt còn muốn ăn bánh kếp gì vậy?”

“Con thèm lắm, lại đói bụng rồi.”

“Thôi! Con ăn chút gì khác rồi ngủ đi, ngày mai muốn ăn lại mua tiếp.”

......

Hết nhà này đến nhà khác, mọi người đều khó chìm vào giấc ngủ, trong lòng luôn nghĩ về món bánh kếp thơm ngon kia.

Hôm sau!

Tại phố Vân Lý.

Người xếp hàng hôm nay càng ít hơn, ít hơn một nửa so với hôm qua, tất cả mọi người đều qua bên khách sạn Duyệt Hải Đại để mua bánh, có người mua cả 10 phần, 20 phần.

Khi những người dân kia vừa đến cửa khách sạn, nước miếng đã chảy ra không ngừng. Họ đều không thể tiếp tục chờ đợi, càng chờ càng không thoải mái, chỉ sau khi ăn bánh mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Trương tổng nhìn một màn trước mặt, trong lòng tràn đầy tự hào. Đây chính là bánh kếp của hắn, bánh kếp của Lâm đại sư cũng phải đứng sang bên cạnh.