Chương 606: Con sợ cha mẹ sẽ quên con mất
Lúc này điện thoại reo vang.
Điền Thần Côn: “Khi nào cậu mới về vậy? Sáng nay đám cư dân thành phố đã biểu tình, chúng tôi không dàn xếp nổi nữa rồi.”
Lâm Phàm: “Chưa đâu, mọi người ráng cầm cự một thời gian đi. Không lâu sau tôi sẽ về thôi.”
Điền Thần Côn kêu cha gọi mẹ nói: “Tôi lạy cậu, cậu mau về đi, bây giờ cậu không có ở đây, những thị dân kia đến tìm tôi kiếm chuyện, ngày nào tôi cũng rất là mệt mỏi đó.”