Chương 678: Bức tranh tổng hợp ba phong cách
Nguyệt Thu Cư Sĩ cười nói: “Đúng là không có gì thoát khỏi mắt anh, là thế này. Tôi định mở một triển lãm tranh quốc họa nhưng tác phẩm của tôi không đủ, nên tôi mới đến đây định mượn anh vài bức về dùng.”
“Ha ha, dễ mà, dễ mà.” Đào Thế Cương vừa cười vừa nói. Những đại gia như bọn họ thường chỉ cần vẽ xong một bức là có người đến mua ngay. Số ít trong đó là đặt trước, giá cả thường cỡ vài chục vạn hoặc bức tranh lớn một chút, vẽ hoàn mỹ thì giá có thể trên vài trăm vạn.
Bởi vậy với họ mà nói, tiền không hề thiếu. Bây giờ Nguyệt Thu Cư Sĩ muốn mở triển lãnh tranh, việc ông ấy buồn rầu không phải vì tiền mà vì không đủ tác phẩm nên mới tìm bạn bè để mượn.
Vì bạn thân đến khiến cho Đào Thế Cương quên theo dõi trực tiếp, tập trung trò chuyện, bàn luận về các tác phẩm với bạn mình.