Chương 754: Không cần, mua được rồi
Thật ra không phải cháu của ông Trịnh có chỗ nào khác thường, chỉ là có một chân bị lệch khớp thôi.
“Lão Lâm, đây là cháu nội tôi Tiểu Bảo, Tiểu Bảo mau chào chú đi.” Lão Trịnh cười ha hả rồi bế cháu trai lên khỏi xe lăn.
“Chú Lâm.” Tiểu Bảo mở to hai mắt, ngây thơ nói.
Lâm Phàm cười, sờ đầu Tiểu Bảo, “Ngoan.”