Trị quốc bằng nên chính trị nhân từ hoàn toàn là cân nhắc theo góc độ đạo đức, áp dụng chính sách thuế thấp sẽ được hậu nhân tán tụng cho nên đám đại thân muốn kiên trì thuế thấp.
Thế nhưng đạo đức là đạo đức, đạo đức không phải hiện thực, đạo đức cũng không phải kỹ thuật, theo góc độ kinh tế quốc gia thì thuế thấp không có nghĩa là chuyện tốt, tăng thuế cũng không nhất định là chuyện xấu, trung ương tài chính vẫn cần khống chế số lượng tiền tài phù hợp để điều phối thống nhất, đây là việc có lợi đối với quốc gia, nếu chính phủ không có tiền thì việc gì cũng làm không được.
Đây chính là vấn đề căn bản của Minh triều, mù quáng dùng đạo đức trị quốc mà không xem xét tình hình thực tế, đợi đến lúc thực sự không còn tiền thì vẫn phải sưu cao thuế nặng, buồn cười là bọn hắn nghiêm túc, dưới sự trói buộc của đạo đức, Minh triều đã mất đi sự quy hoạch lâu dài.
Minh triều chính là vì nghèo mà chết.
"Bệ hạ bớt giận, bệ hạ bớt giận."