"Cạm bẫy?"
Quách Đạm lắc đầu cười nói: "Đại học sĩ nói quá lời rồi, thực ra việc này tựa như buôn bán, mọi người làm theo nhu cầu của mình, thế nhưng ta là thương nhân, ta tự nhiên có thể từ đó kiếm được một chút tiền, nhưng như vậy không thể nói ta lừa gạt tiền a."
"Ngươi nói không sai." Tô Hú gật gật đầu, lại hỏi ngược lại: "Vậy ngươi từng gặp qua thương nhân nào chẳng những kiếm tiền, còn nhục mạ và ẩu đả khách nhân chưa? Đây là hành thương chi đạo sao? Theo ý kiến của lão phu đây là lưu manh chi đạo."
"Thật là oan uổng cho ta."
Quách Đạm hai tay mở ra, nói: "Cũng không phải ta chủ động bốc lên trận đấu tranh này"