“Đây là... Ảo giác!”
Ám Uyên bước một bước vào phạm vi núi cao, chỉ thấy hình ảnh trước mắt biến ảo, bản thân đã xuất hiện ở trong một phương hư không khác, nơi này đại đạo vắt ngang, lực lượng quy tắc đáng sợ hóa thành gông xiềng đan xen.
Muốn đạp phá gông xiềng, phải ngộ ra quy tắc huyền diệu trong đó mới được.
Thân là cường giả thâm niên, Ám Uyên biết điều trước mắt thấy chỉ là ảo giác, nhưng nếu mình không thể tìm hiểu huyền diệu trong đó, chỉ sợ là phải luôn bị vây khốn trong ảo giác, thẳng đến khi giảng đạo kết thúc mới có khả năng thoát thân đi ra.
Giờ phút này.