Diệp Huyền tái mặt, cái đám yêu thú này vẫn chưa chịu bỏ qua cho hắn ư?
Có điều, đám yêu thú kia không hề động thủ, rất rõ ràng chúng nó đang e dè điều gì đó, đồng thời cũng đang khao khát điều gì đó!
Trông thấy khát vọng trong mắt của đám yêu thú, Diệp Huyền lại chần chừ một lúc, sau đó hắn bấm ngón tay, giọt máu trên đầu ngón tay bay đến trước mặt đám yêu thú. Khoảnh khắc ấy, đám yêu thú lập tức xôn xao!
Diệp Huyền quay người chạy như bay!
Con yêu thú ban nãy đối đầu với hắn hãy còn đang do dự, nó đắn đo xem nên đuổi theo Diệp Huyền hay là ở lại giữ lấy giọt máu kia. Cuối cùng, nó vẫn chọn đuổi theo Diệp Huyền…