Khương Cửu trầm giọng nói: “Ngươi đừng giấu ta!”
Diệp Huyền lại cười: “Không có gì thật mà, lần này ta trở về là để xử lí một vài chuyện!”
Nói đoạn, Diệp Huyền vung tay, mười chiếc bình ngọc rơi xuống trước mặt hai nữ tử.
Diệp Huyền nói: “Bên trong những chiếc bình ngọc này là suối sinh mệnh, thứ này vô cùng trân quý, hai người các ngươi mỗi người giữ một bình. Còn lại thì đưa cho gia chủ các thế lực mỗi người một bình. Ngoài ra, tặng cho những người ưu tú, có tiềm năng đặc biệt của chúng ta nữa. Tóm lại, các ngươi tự chia đi!”
Nói đoạn, Diệp Huyền ngừng lại một chút rồi lên tiếng: “Thứ này rất quý giá, phải biết giữ gìn.”