Thời gian kế tiếp, Diệp Huyền bắt đầu điên cuồng nghiên cứu thư tịch trong Thần Thư thành, mà với trí nhớ của hắn muốn ghi nhớ hết những thư tịch này cũng là chuyện dễ như trở bàn tay!
Diệp Huyền đến hàng cuối cùng, hắn đi thẳng tới góc bên phải, hắn nhớ Tru Tà Nhi nói tới góc bên phải hàng cuối cùng chắc chắn là có dụng ý!
Diệp Huyền nhìn về phía giá sách đó, không lâu sau ánh mắt hắn sáng lên, bởi vì hắn thấy được một quyển cổ tịch: Kiếm Vực!
Kiếm Vực?
Diệp Huyền hơi kinh ngạc, hắn lấy bản cổ tịch đó xuống, sau đó nhìn lướt qua, rất nhanh, đôi mày đã hơi nhíu lại, bởi vì hắn phát hiện ra cái được gọi là Kiếm Vực được ghi chép trong quyển cổ tịch này không hề đầy đủ, hơn nữa chỉ ghi có vài lời!