Lúc này, hồng y nữ tử và Vong Giả Đại Đế đã không kịp ngăn cản hắn nữa rồi. Bọn họ chỉ đành nhìn Diệp Huyền chém kiếm lên cột ánh sáng.
Uỳnh!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Ngay sau đó, dưới ánh mắt của Vong Giả Đại Đế và hồng y nữ tử, những cột ánh sáng kia lập tức vỡ nát. Diệp Huyền thì gào lên một tiếng, hai tay hắn siết chặt lại, một luồng sức mạnh cực lớn cuộn trào bên trong cơ thể hắn. Chỉ trong chốc lát, những cột ánh sáng đã hóa thành hư vô! Có điều, Diệp Huyền không bị bắn ra ngoài nữa mà khi hắn chạm đất, có một bàn tay đã đỡ lấy hắn.
Là Diệp Linh!
Lúc này, quanh người Diệp Linh tràn đầy khí tức hung hãn. Đôi mắt nàng sắc như lưỡi đao khiến người ta không rét mà run. Thế nhưng khi nàng nhìn Diệp Huyền trong lòng, ánh mắt lại trở nên dịu dàng hơn bao giờ hết.