Si Yểu Yểu trầm mặc.
Diệp Huyền mỉm cười: “Yểu Yểu cô nương nghĩ lại mà xem, Đạo Đình không có Đạo Tổ, Đạo Chủng chi địa không có Thượng Chủ thì ngươi nói xem, mấy người bạch bào sẽ làm thế nào?”
Si Yểu Yểu chầm chậm nhắm hai mắt lại.
Diệp Huyền lại nói: “Trước đó mấy người bạch bào có lẽ sẽ không làm như vậy, thế nhưng sau khi ta tới thì bọn họ không thể không làm như vậy! Hắn ta cũng không thể để ta ngông cuồng mãi như thế được, đúng chứ?”
Si Yểu Yểu nhìn hắn, nàng mỉm cười: “Ngươi còn quên một chuyện! Đó chính là nếu như bạch bào đưa mọi người tới đây thì mục đích của hắn ta không phải là quyết chiến mà là giết ngươi. Tới khi ấy, ngươi nói xem Đạo Chủng chi địa chúng ta sẽ bảo vệ ngươi hay là không bảo vệ ngươi đây?”