Vẻ mặt của Huyền Sơ vẫn bình tĩnh: “Trưởng lão muốn nói gì?”
Lão giả hơi chần chừ, sau đó mới bảo: “Nha đầu, ngươi là thiên tài yêu nghiệt nhất của Bà Sa Tông ta và cũng là tông chủ đời kế tiếp của Bà Sa Tông… đương nhiên, điều này không có nghĩa là ngươi phải tuyệt tình tuyệt ái nhưng người mà ngươi chọn nhất định phải là thiên chi kiêu tử, mà Diệp Huyền này thì…”
Nói rồi, hắn ta lắc đầu: “Diệp Huyền này, tuy rằng cũng không kém cỏi cho lắm nhưng không xứng với ngươi!”
Huyền Sơ nhìn trưởng lão: “Có phải trưởng lão nghĩ hơi nhiều rồi không?”
Lão giả thấp giọng thở dài: “Cũng không phải ta nghĩ nhiều đâu mà là Diệp Huyền vừa nhìn đã biết là một tên công tử đa tình rồi… cho dù nói thế nào thì bớt tiếp xúc với người này vẫn tốt hơn!”