Diệp Huyền quay đầu nhìn. Ở phía bên phải cách hắn không xa có một con tiểu yêu thú. Trông con yêu thú này giống hổ, thân mình trắng như tuyết, còn có hai cái đuôi.
Diệp Huyền mỉm cười: “Làm gì thế?”
Con yêu thú đã đi theo hắn khá lâu rồi.
Tiểu yêu thú do dự một lát rồi nói: “Nhân loại, ngươi có thể cho ta chút tử khí không? Chỉ một chút thôi!”
Diệp Huyền quan sát con tiểu yêu thú, hắn mỉm cười: “Ngươi cần tử khí làm gì?”