Kiếm tu ngẩng đầu nhìn về phía Đại Hoang. Ánh mắt hắn ta rơi trên Ách Nạn Chi Môn bên trong cơ thể Diệp Huyền với vẻ hơi không vui: “Ta rất hứng thú với ách nạn chi nhân đấy, ngươi đừng có để nó biến mất! Mau cho nó hiện về!”
Ách Nạn Chi Môn: “…”
Thấy không có động tĩnh gì, kiếm tu bèn nhíu mày, một luồng kiếm ý vô hình khoá chặt lấy Ách Nạn Chi Môn. Ách Nạn Chi Môn lập tức rung lên, sau đó vội vàng trốn sang một góc, run như cầy sấy. Cùng lúc đó, quanh người kiếm tu cũng có nhân quả tuyến xuất hiện. Có điều không nhiều, chỉ vài sợi mà thôi.
Kiếm tu vẫn không vui: “Ít thế, cho nhiều vào!”
Ách Nạn Chi Môn run rẩy, sau đó quanh người kiếm tu có thêm mười mấy sợi nhân quả tuyến…