Thiên Lâm mỉm cười: “Ngươi thấy ta sẽ tin sao?”
Diệp Huyền giơ thanh kiếm trong tay lên: “Ta là kiếm tu! Một kiếm tu sẽ không nói dối!”
Thiên Lâm còn chưa lên tiếng thì Thiên Mẫu ở bên cạnh lạnh lùng nói: “Thôi đi! Ngươi không nói dối? Ngươi là kiếm tu vô liêm sỉ nhất mà ta từng gặp đấy, đúng là không thể hiểu nổi mà. Loại người như ngươi sao có thể có tu vi kiếm đạo cao như vậy!”
Diệp Huyền: “…”
Trên bầu trời, Thiên Lâm mỉm cười: “Thiên Sư của Thiên gia chúng ta nói, ngươi có liên quan đến sự hưng suy của Thiên gia chúng ta, ta hiểu ý của nàng ta. Ý của nàng ta là muốn Thiên gia chúng ta lôi kéo ngươi. Nhưng ta không tin, ta thấy vận mệnh của Thiên gia chúng ta phải nằm trong tay Thiên gia chúng ta!”