Diệp Huyền lắc đầu cười: “Vãn Quân, ngươi biết không? Nếu như không nhờ đại ca ta thì ai đi theo ta cũng gặp phải kiếp nạn thôi!”
Đương nhiên là hắn không quên cái Ách Nạn Kiếp kinh khủng kia!
Dù có là Niệm Niệm hay Đồ thì cũng bất lực trước Ách Nạn Kiếp!
Vãn Quân nhìn hắn: “Ta nói rồi! Sau khi ngươi cứu ta, nếu có bất cứ nhân quả gì thì chúng ta cùng nhau gánh vác!”
Diệp Huyền do dự một lát, hắn đang định nói gì đó thì Vãn Quân đột nhiên nói: “Ta còn không sợ thì ngươi sợ gì chứ? Hay là ngươi thấy ta đang quấn lấy ngươi?”