Ách Nạn Chi Môn lại nói: “Ngươi là ca ca của một nữ nhân, thế nhưng đời trước ngươi là gì ngươi có biết không? Chắc chắn là ngươi không biết, bởi vì chúng ta cũng không biết!”
Diệp Huyền chớp mắt, hắn suy nghĩ: “Đậu má, ý của ngươi là ca ca của Thanh Nhi đời trước có thân phận rất không đơn giản?”
Ách Nạn Chi Môn trầm mặc một hồi rồi nói: “Theo như ta biết thì ban đầu ngươi đã nghịch thiên rồi. Bởi vì có một khoảng thời gian, Luân Hồi pháp tắc đã bị người ta làm loạn, cũng chính bởi lần đó nên Luân Hồi pháp tắc mới bị trọng thương. Theo như phán đoán của chúng ta thì chắc chắn là do ngươi làm! Thế nhưng chúng ta không biết khi đó ngươi rốt cuộc là ai. Chỉ biết người thần bí đó, hắn ta là một người có thể đánh tan quy tắc và chuyển thế trùng sinh!”
Diệp Huyền có hơi hưng phấn: “Ngươi nói vậy tức là kiếp trước ta là một người cực kì lợi hại?”
Ách Nạn Chi Môn chẳng tỏ vẻ gì cả: “Sao nào, có vẻ ngươi đang vui lắm nhỉ?”