Cổ Nguyệt yêu vương cười nói: “Ta hiểu! Nhưng Diệp thiếu này, với thực lực hiện tại của ngươi, trên cơ bản ở Đại Hoang sơn mạch này đã không còn đến mấy yêu thú có thể là đối thủ của ngươi được nữa! Thế này được không, chúng ta hộ tống ngươi một đoạn đường để ngươi trực tiếp đi tìm yêu thú có thực lực khá lớn mạnh kia. Như vậy, ngươi cũng không cần phải lãng phí thời gian nữa, cảm thấy thế nào?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lúc sau đó đáp: “Nghe cũng được đấy chứ!”
Cổ Nguyệt yêu vương vội vàng nói: “Diệp thiếu, ta sẽ dẫn đường cho ngươi!”
Nói xong, hắn ta bước nhanh đến trước mặt Diệp Huyền, dường như nghĩ đến gì đó mà lại nói: “Sao có thể để Diệp thiếu đi bộ được chứ?”
Mang Sơn yêu vương ở bên cạnh đột nhiên huýt sáo một tiếng, ngay sau đó, một con cự lang có thể hình khổng lồ đột nhiên nhảy ra từ trong núi rừng đằng xa, con cự lang đó chạy thẳng tới trước mặt Diệp Huyền sau đó hơi quỳ xuống.