Cách đằng xa, Đạo Nhất dẫn đám người Diệp Huyền đến trước một ngọn núi bên cạnh căn nhà trúc.
Diệp Huyền nhớ nàng đã từng nói bên trong ngọn núi này còn có một con yêu thú, mà yêu thú này chính là tọa kỵ năm ấy của Diệp Thần.
Đạo Nhất nhẹ giọng bảo: “Cũng nên kêu con yêu thú này ra ngoài thôi!”
Nói rồi, nàng nhìn về phía Diệp Huyền.
Diệp Huyền nhìn ngọn núi lớn kia: “Tỉnh lại!”