Diệp Huyền nhìn hai người bọn họ: "Có thể nói ra một chút không?"
A Tị Đạo kiếm giả khẽ nói: "Thế tử, ngươi không sai gì cả, cái sai duy nhất của ngươi chính là ngươi quá ưu tú, ưu tú như vậy sẽ uy hiếp trực tiếp đến địa vị của gia chủ!"
Diệp Huyền khẽ cau mày: "Uy hiếp đến địa vị của gia chủ?"
A Tị Đạo kiếm giả gật đầu: "Năm đó ngươi không chỉ thiên phú nghịch thiên mà thực lực cũng nghịch thiên, dưới sự dẫn dắt của ngươi, thế hệ trẻ của Diệp tộc trực tiếp tung hoành khắp toàn bộ Vĩnh Sinh Giới! Khi đó, ngươi còn chưa tới mười tám đã vô địch trong thế hệ trẻ, không chỉ thế hệ trẻ, mà ngay cả trong thế hệ cường giả lớn tuổi hơn, ngoại trừ những lão quái vật kia ra thì có rất ít người là đối thủ của ngươi. Vào thời điểm đó, ngươi được gọi là người yêu nghiệt nhất trong lịch sử của Vĩnh Sinh Giới! Xưa nay chưa từng có!"
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Nếu đã yêu nghiệt như vậy, vì sao Diệp tộc lại muốn diệt trừ hắn ta? Ta biết hắn ta uy hiếp đến địa vị của tộc trưởng, nhưng những trưởng lão khác của Diệp tộc không quan tâm đến sao?"