Diệp Huyền trầm giọng hỏi: “Vĩnh sinh chi khí được sinh ra từ Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền này?”
Diệp Lăng Thiên gật đầu: “Đúng vậy! Mà để tránh mọi người đổ máu vì tranh giành Vĩnh Sinh Nguyên Tuyền này cho nên năm ấy, chủ của các đại gia tộc đã bàn bạc ra một biện pháp, đó chính là cứ cách mười năm sẽ cho thế hệ trẻ tuổi ở các đại gia tộc thi đấu một phen, sau đó sẽ phân chia vĩnh sinh chi khí chảy ra từ nơi đó.
Bằng cách này, mọi người sẽ không phải đổ máu nữa. Biện pháp này vẫn luôn kéo dài cho tới ngày nay. Mà mấy năm nay, thế hệ trẻ tuổi ở Diệp tộc ta lại khá khiến người thất vọng, cho nên chúng ta chỉ có thể lấy được một ít.”
Diệp Huyền cười bảo: “Ta có câu này, nói ra ngươi đừng giận nhé! Người có triển vọng hơn một chút đều đã bị ngươi giết chết hết rồi, ai còn dám có triển vọng nữa chứ?”
Diệp Lăng Thiên nhìn hắn, không nói gì cả.