Trông thấy Diệp Lăng Thiên, hắc y lão giả mang đao kia lập tức thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Diệp Lăng Thiên liếc mắt nhìn Diệp Thần, cười bảo: “Thức tỉnh rồi đây à!”
Diệp Thần nhìn nàng ta, trong mắt lóe lên vẻ phức tạp: “Thu tay đi!”
Diệp Lăng Thiên cười nói: “So với tiểu tử Diệp Huyền kia thì ngươi thật sự quá nhàm chán! Ít nhất, nếu là hắn thì chắc chắn hắn sẽ không nói mấy lời ấu trĩ như vậy!”
“Làm càn!”