Lúc này, một vị kiếm tu đột nhiên thở dài: “Nghe thiếu chủ nói vậy, thuộc hạ như được khai sáng. Mấy năm nay mặc dù đường kiếm đạo ý chí của kiếm chủ đã cho ta một phương hướng, nhưng lại đè ép khiến ta không thở nổi! Mỗi khi nhìn thấy nó, thuộc hạ cảm giác như có một ngọn núi cao vĩnh viễn không thể bước qua được!”
Những kiếm tu khác cũng thi nhau gật đầu!
Vị kiếm tu kia lại nói: “Không có đường kiếm đạo ý chí này cũng không phải chuyện gì xấu đối với chúng ta!”
Diệp Huyền nhìn mọi người, hắn mỉm cười: “Lần sau ta sẽ bảo cha ta tới đây một chuyến. Khi ấy, nếu chư vị có thắc mắc gì thì cứ hỏi thẳng hắn ta!”
Nghe vậy, các kiếm tu bèn mừng rơn!