Cứ như vậy, kéo dài chừng một khắc đồng hồ, nữ tử váy trắng đột nhiên chỉ chỉ Diệp Huyền:
- Cho ngươi chút mặt mũi!
Thanh âm vừa dứt, ngọc thủ của nàng điểm nhẹ với Diệp Huyền một cái.
Linh Tú kiếm trên không trung trực tiếp chui vào cơ thể Diệp Huyền.
Diệp Huyền lập tức thở dài một hơi, co quắp ngồi dưới đất, lau mồ hôi trên trán, bản thân cũng có chút khó thể tin: “Lão tử vừa cứu cả thế giới…”