Thanh Nhi xòe tay ra, tiểu tháp bèn xuất hiện trong lòng bàn tay nàng, nó cười: “Thiên Mệnh tỷ tỷ… ta nói linh tinh đó…”
Thiên Mệnh nhìn tiểu tháp, sau đó nhìn Diệp Huyền: “Tiểu tháp này không được đứng đắn cho lắm, ngươi bớt qua lại với nó thì hơn!”
Diệp Huyền: “…”
Tiểu tháp: “…”
Thanh Nhi trả lại tiểu tháp cho Diệp Huyền: “Ta sẽ đợi ngươi, bao lâu cũng sẽ đợi!”