Diệp Huyền nói khẽ:
- Tiêu huynh, người quanh minh không nói tiếng lóng, ở nội viện này, rất có thể ta sẽ phải gặp rất nhiều phiền toái, nói thẳng ra, mỗi ngày đều có đánh nhau.
Tiêu Qua trầm mặc.
Từ khi biết Diệp Huyền, hắn đã mơ hồ ngửi được mùi vị không an phận. Hắn cũng biết, đi theo Diệp Huyền sẽ kiếm được tiền, nhưng nhất định không thiếu phiền phức.
Đúng lúc này, một nam tử bên cạnh Tiêu Qua đột nhiên đứng lên, nam tử này nhìn Diệp Huyền: