Chân phải Diệp Huyền giẫm nhẹ một cái, mặt đất rung chuyển kịch liệt. Lúc này, một con cự long trước mặt Diệp Huyền đột nhiên mở mắt. Chỉ trong nháy mắt, một luồng long uy cường đại ép thẳng về phía Diệp Huyền.
Diệp Huyền biến sắc, vội vàng thi triển kiếm thế của bản thân, nhưng kiếm thế của hắn không thể cản được luồng long uy này!
Diệp Huyền bị luồng long uy đó ép cho liên tục lùi về phía sau. Lần này hắn lùi liền hai trăm trượng, còn nơi hắn lui lại tạo thành một cái rãnh rất sâu.
Cự long không đứng dậy, nó nhìn xuống Diệp Huyền cách đó không xa, ánh mắt hờ hững như đang nhìn con sâu cái kiến.
Diệp Huyền cười ngượng ngập: