Diệp Huyền cười khổ, sau đó nói:
- Ta dùng để đánh người xấu, đánh người xấu, cần phải dùng đồ vật tà ác, hiểu chưa?
Tiểu Linh Nhi không nói gì, nàng vẫn nhìn chằm chằm vào thanh kiếm kia, thần sắc bất thiện.
Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng, một lát sau, được hắn không ngừng khuyên bảo, Tiểu Linh Nhi mới biểu thị nguyện ý tạm thời buông tha cho thanh kiếm kia...
Nhìn Tiểu Linh Nhi thoải mái nhàn nhã cách đó không xa, Diệp Huyền trầm giọng nói: