Khoảng nửa canh giờ sau, một nữ tử bỗng nhiên xuất hiện trên võ đài.
Nữ tử này khoảng hơn hai mươi tuổi, trên người nàng là một bộ y phục màu trắng không nhiễm một hạt bụi trần, trông chẳng khác gì một tiên tử dưới trời tuyết. Trong tay nàng đang nắm chặt một thanh trường đao, đao dài khoảng ba thước, thân đao có khắc một bông hoa sen tuyết, chuôi đao cũng có rất nhiều bông hoa tuyết đang bay bổng.
Mái tóc của nàng được cột thành đuôi ngựa, dài đến tận eo. Trước trán nàng là hai lọn tóc mái nhẹ nhàng đong đưa trong gió, thần sắc lạnh lùng cứ như một khối băng.
“Lý Dịch Đao.” Bên dưới bỗng vang lên những tiếng hô đầy kinh ngạc.
Lý Dịch Đao!