A Liên nhìn về phía nơi xa cuối tinh không: “Ngươi nhìn tinh không này, chúng ta tiếp tục đi thẳng về phía trước cho dù đi đến khi chúng ta chết đi cũng không đi được đến cuối. Mà trong vũ trụ mịt mờ này có rất nhiều thứ không biết. Nữ tử váy trắng có thực lực vô địch thiên hạ, nhưng mà ai dám cam đoan ở trong vũ trụ vô tận này không có người mạnh mẽ hơn nàng? Chỉ nói Ngũ Duy, người sáng tạo ra cái tháp nhỏ đó kinh tài tuyệt diễm thế nào? Ngoại trừ hắn ta ra, những cường giả đứng đầu Ngũ Duy sẽ có thực lực thế nào? Tất cả đều không biết trước được!"
Diệp Huyền lắc đầu, bây giờ hắn không muốn nghĩ đến những thứ này bởi vì có nghĩ cũng không có ý nghĩa gì!
Những chuyện gì nên tới vẫn phải tới!
Bây giờ hắn chỉ muốn đi tốt con đường hiện tại, từng bước tiến lên.
A Liên lại nói: "Ngươi phải nghĩ cách hoàn toàn khống chế cái tháp nhỏ đó."