Trường Phong chỉ nhìn hắn chứ không lên tiếng.
Đúng lúc ấy, A Đại gọi với lại: “Huyền huynh dừng bước!”
Diệp Huyền bèn đứng lại, hắn ngoảnh đầu nhìn A Đại, A Đại mỉm cười: “Huyền huynh, mục đích của chúng ta đều là phát tài. Nếu đã chung mục đích thì mọi người hoàn toàn có thể liên thủ với nhau, dù sao thì mục tiêu của chúng ta đều là Diệp Huyền mà! Ngươi nói xem có đúng không?”
Trường Phong cũng mỉm cười, hắn ta nói: “Huyền huynh, ta không hề có ý gì khác. Ngươi cũng biết đấy, đi ra ngoài thì phải cẩn trọng một chút!”
Diệp Huyền khẽ gật đầu: “Ta hiểu mà! Ba vị, các ngươi định giết cái tên Diệp Huyền kia sao?”