Tay trái của Trần Nhất Mộng đặt ở trên thanh đao sau thắt lưng, hắn ta bước lên phía trước một bước, vừa bước ra đã có một luồng đao ý trực tiếp bao phủ Diệp Huyền.
Diệp Huyền đang định nói chuyện thì lúc này, Liên Thiển đột nhiên nói: "Trốn!"
Trốn?
Diệp Huyền nhìn Trần Nhất Mộng, hắn lắc đầu. Hắn biết, giờ khắc này nếu hắn trốn, sau này chuyện này sẽ trở thành một cây gai trong lòng của hắn, một cây gai vĩnh viễn không thể nhổ đi.
Hơn nữa hắn tin chắc mình trốn không thoát!