Trương Văn Tú lạnh lùng nhìn thoáng qua Liên Thiển: “Cho dù hắn là người thừa kế của lão sư thì đã sao? Chẳng lẽ ta cũng không phải là người thừa kế của lão sư? Còn nữa, năm đó lão sư nói gì chẳng lẽ ngươi đã quên sao? Đồng môn tương tàn, thiên địa tru diệt! Tiểu tử này giết Liễu Sĩ Địch, nếu như hắn là truyền nhân của lão sư vậy đây là phạm vào tối kỵ của sư môn ta!"
Liên Thiển đang định nói nhưng lúc này, Trương Văn Tú đột nhiên khoát tay áo: “Ta nói nhảm với các ngươi làm gì, đúng là lãng phí thời gian! Thu thập mấy người các ngươi, ta lại đi diệt Phù Văn tông! Đúng là con chó con mèo gì cũng dám đến bắt nạt thư viện ta!"
Vừa nói dứt câu, tay phải nàng đột nhiên cách không nắm lấy Diệp Huyền, trong khoảnh khắc, không gian chỗ hắn trực tiếp bị bóp méo!
Diệp Huyền hoảng hốt trong lòng, hắn đột nhiên gầm lên: “Phá!"
Vừa nói dứt câu, Không Gian Đạo tắc đột nhiên xuất hiện giữa lông mày hắn, rất nhanh, không gian trước mặt hắn trực tiếp vỡ thành mảnh nhỏ, nhưng mà sắc mặt của hắn lại trở nên tái nhợt!