Nơi xa, Diệp Huyền không rời đi mà chọn ẩn nấp.
Hắn nhìn Diệp Linh ở phía chân trời, hai tay siết thật chặt, trong cơ thể hắn, huyết dịch bắt đầu dần dần rung động.
Chân trời, Diệp Linh nhìn biển máu đó với vẻ mặt không cảm xúc, hai mắt nàng đột nhiên biến thành hoàn toàn trắng đã, quanh người nàng có một luồng sức mạnh hủy thiên diệt địa lặng lẽ tập trung.
Khi biển máu tới đỉnh đầu Diệp Linh, hai tay nàng đột nhiên nắm chặt: “Diệt!"
Vừa nói dứt câu, trong hai mắt nàng, một mảnh bạch quang đột nhiên bay ra, trong nháy mắt mảnh bạch quang này bao trùm biển máu.