Diệp Huyền kinh ngạc, Luân Hồi cảnh ư? Hắn chỉ biết Diệp Linh và phu tử chưa đạt tới Luân Hồi cảnh. Có thể nói hiện giờ hắn đã gặp được một cường giả Luân Hồi cảnh thực sự!
Tầng thứ chín lại nói: “Năm đó ta vừa mới tới Ngũ Duy, sau đó thì gặp được tiên tri. Do một vài nguyên nhân nên ta đánh cược với hắn ta, cược tiểu tháp của hắn ta không thể áp chế được ta, tiền cược là một văn tiền, thời gian là mười ngày. Sau đó ta tự nguyện tiến vào tiểu tháp. Tiếp đó, hắn ta đã phong ấn ta ở tầng thứ chín. Mới đầu ta tự tin lắm, một tiểu tháp thôi sao mà làm khó ta được? Nhưng rất nhanh sau đó, ta bèn hối hận. Tiểu tháp này có chứa Đạo tắc mà ta không thể lí giải được, cũng chính là điểm mà ta không thể đột phá được.”
Diệp Huyền thấy hơi không hiểu: “Nếu đã đánh cược thì ngươi nhận thua là được ra ngoài mà?”
Tầng thứ chín nói: “Ta kiên trì trong nửa tháng, nửa tháng sau ta vẫn không thể ra khỏi tiểu tháp. Thế là ta nhận thua, nhưng mà…”
Diệp Huyền vội hỏi: “Hắn ta không thả ngươi ra?”