Hồng y nữ tử lại nói: “Năm ấy sư tôn của ngươi phong ấn ta, bây giờ ngươi lại tới giải trừ phong ấn, sau đó ta giết ngươi. Ngươi nói xem, đây có phải nhân quả báo ứng không?”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta cho rằng oan có đầu nợ có chủ, hắn ta phong ấn ngươi thì ngươi phải đi tìm hắn ta chứ! Ngươi tìm ta làm gì chứ?”
Hồng y nữ tử nhìn Diệp Huyền: “Ta không đánh lại được hắn ta!”
Diệp Huyền sững sờ, sau đó nói: “Thế nên người bèn đi tìm ta?”
Hồng y nữ tử gật đầu: “Giết ngươi cũng có thể khiến ta nguôi giận mà!”