Diệp Huyền do dự trong chốc lát rồi lấy một bình suối sinh mệnh ra. Hắn ngồi xổm xuống rồi đưa cho tiểu nữ hài: “Cái này dùng để trị thương.”
Tiểu nữ hài liếc nhìn cái bình trong tay Diệp Huyền, hắn bèn mỉm cười: “Ngon lắm đó!”
Tiểu nữ hài nhận lấy cái bình, sau đó nhìn về phía con chó nhỏ. Thấy vậy, Diệp Huyền vội lấy một bình suối sinh mệnh khác đặt xuống trước mặt con chó.
Con chó sủa gâu một tiếng, sau đó khẽ cọ lên gấu quần của Diệp Huyền.
Diệp Huyền khẽ mỉm cười, sau đó nhìn về phía tiểu nữ hài. Tiểu nữ hài thấy con chó nhỏ cũng có phần nên không do dự nữa mà mở bình ra rồi uống. Thế nhưng rất nhanh sau đó, hình như nàng nghĩ ra điều gì đó nên dừng lại.