Diệp Tri Mệnh nói: “Ngươi thấy sao?”
Diệp Huyền mỉm cười, hắn nhìn về phía Nại Hà Kiều, nói: “Tri Mệnh, nói thật thì ta rất tò mò về thế giới khi mà đại đạo còn hoàn chỉnh.”
Diệp Tri Mệnh lắc đầu: “Ngươi sẽ không thích đâu! Bởi vì nếu ngươi sinh ra trong thế giới đó, mọi hành vi của ngươi đủ để khiến ngươi phải xuống tám tầng địa ngục. Hơn nữa, mặc dù khi đó đại đạo hoàn chỉnh, song những quy tắc đại đạo này vẫn được bảo vệ bởi nhân loại, mà những nơi có nhân loại thì chắc chắn sẽ không công bằng.
Sau này tại sao nhiều người lại nghịch thiên nghịch đạo như vậy? Là bởi những chuyện không công bằng xảy ra quá nhiều! Nói một cách đơn giản thì là đại đạo công bằng, song những người bảo vệ đại đạo lại không hề công bằng như nó, ngươi hiểu ý của ta không?”
Diệp Huyền gật đầu: “Ta hiểu!”