Mộ Niệm Niệm đưa Diệp Huyền tới bên một cái hồ, cái hồ này có hình trái tim, nước hồ trong veo, nhìn cả được trời xanh mây trắng.
Diệp Huyền nhìn Mộ Niệm Niệm, Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Thiên Tâm Hồ, tên ta tự đặt đấy!”
Diệp Huyền vội nói: “Tên hay lắm! Rất hay!”
Mộ Niệm Niệm liếc nhìn hắn: “Nịnh hót!”
Nàng kéo tay Diệp Huyền rồi đi xuống hồ. Rất nhanh sau đó, hai người đã tới được đáy hồ. Bên dưới đáy hồ chẳng có sinh linh gì cả. Mà ở chỗ sâu nhất, có một luồng khí nóng rực kéo đến. Luồng khí nóng rực này khiến mặt Diệp Huyền biến sắc!