Diệp Huyền lại tới trước Thiên Môn, một người một kiếm.
Hắn vừa mới xuất hiện trước Thiên Môn thì Bạch Đế Tử đã hiện lên trước mặt hắn. Bạch Đế Tử nhìn Diệp Huyền đầu tóc bạc trắng, hắn ta lắc đầu: “Hành vi ngu xuẩn! Chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe đến câu quân tử báo thù mười năm chưa muộn hay sao? Giờ ngươi đến đây đúng là một quyết định ngu xuẩn.”
“Mười năm?”
Diệp Huyền gằn giọng nói: “Lão tử không đợi được lâu như vậy!”
Hắn vừa dứt lời thì bầu trời phía trên Thiên Môn lập tức biến thành một màu đỏ!