Trương Văn Tú trầm mặc.
Diệp Huyền kéo tay Trương Văn Tú, hắn khẽ nói: “Ta không thể hứa với ngươi điều gì, bởi vì có thể ngày mai ta sẽ chết!”
Trương Văn Tú lắc đầu: “Ta không cần ngươi phải hứa điều gì.”
Diệp Huyền mỉm cười: “Nếu như ta sống, chúng ta cùng sống, nếu chết, chúng ta cùng chết! Những gì ta nợ ngươi kiếp này, kiếp sau ta sẽ trả ngươi!”
Trương Văn Tú nói: “Nếu ngươi thua thì Đạo Đình sẽ để ngươi có kiếp sau sao?”