Thanh Hợp ngẩng dầu nhìn nữ tử váy trắng ở phía không xa: “Giả vờ yếu ớt… vui lắm sao…”
Ở phía xa xa, nữ tử váy trắng cũng không quay đầu. Nàng cho rằng mình hơi lãng phí thời gian. Người yếu như vậy đáng lẽ không thể uy hiếp đến ca ca đâu, để hắn tự chơi đi vậy!
Thanh Hợp muốn lúc sắp chết thông báo cho Đạo Lão Nhị, nhưng hắn ta đã lực bất tòng tâm.
Hiện giờ hắn ta chỉ còn chút ý thức, linh hồn và nhục thân của hắn ta đã bị hủy diệt.
Mà chút ý thức này cũng chẳng có ý nghĩa gì cả, hơn nữa nó còn đang biến mất.