Đạo Lão Tứ lắc đầu: “Chúng ta cũng không thể đi gây phiền phức cho những thế lực đã giết cường giả của chúng ta, nếu làm vậy thì sẽ trúng kế của Diệp Huyền!”
Đạo Lão Nhị nhíu mày: “Cứ cho qua vậy sao?”
Đạo Lão Tứ gật đầu: “Không chỉ có vậy, chúng ta còn phải hòa hảo với họ. Diệp Huyền có Đạo Kinh trong tay, chúng ta cũng có Đạo Kinh, chẳng phải sao?”
Đạo Lão Nhị nói: “Ý của ngươi là chúng ta có thể học theo cách của Diệp Huyền?”
Đạo Lão Tứ mỉm cười: “Vì Đạo Kinh nên những người đó mới dám đến giết người của Đạo Môn. Ngươi nói xem, nếu như chúng ta dùng Đạo Kinh làm tai mắt thì liệu bọn họ có đi giết người của Ngũ Duy vũ trụ không?”