A Mục quay đầu nhìn hắn. Một lát sau, vẻ mặt nàng bỗng trở nên rối rắm: “Ngươi tiến bộ nhanh quá!”
Diệp Huyền quay đầu nhìn nàng, hắn mỉm cười: “Dù ta tiến bộ nhanh đến mức nào thì ta vẫn là Vu thị của ngươi!”
A Mục dừng bước, nàng nhìn Diệp Huyền: “Ngươi vẫn là Vu thị của ta sao?”
Diệp Huyền nhìn nàng: “Cả đời này đều là Vu thị của ngươi! Không những là Vu thị của ngươi, ta còn là Vu thị của Vu tộc nữa!”
A Mục nhìn hắn hồi lâu, sau đó nàng bỗng kéo lấy tay hắn: “Ngươi nhớ lời ngươi vừa nói đấy!”