Kiếm tu đột nhiên nhìn tiểu tháp bên cạnh Diệp Huyền, ánh mắt toát lên vẻ ngạc nhiên: “Cái tháp này…”
Tiểu tháp lập tức bay đến trước mặt kiếm tu, nó nhảy loạn xạ lên, trông có vẻ rất hưng phấn. Rất rõ ràng, nó biết vị kiếm tu này.
Kiếm tu mỉm cười: “Chủ nhân nhà ngươi đâu?”
Tiểu tháp nói: “Chủ nhân đang ở một nơi rất xa! Ta đã không còn cảm nhận được hắn ta nữa!”
Kiếm tu khẽ gật đầu: “Hóa ra là như vậy!”