Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Liệu có mạnh quá rồi không?”
Kiếm tu lắc đầu: “Không đâu! Nếu ngươi muốn đột phá cực hạn của mình thì bắt buộc phải bước vào tuyệt cảnh.”
Nói đoạn, hắn ta liếc nhìn Diệp Huyền, mỉm cười bảo: “Vẫn còn cảm nhận được hơi thở của cái chết thì ngươi nên thấy hạnh phúc mới phải, bởi lẽ điều đó chứng minh ngươi vẫn tiếp tục tiến bộ được! Mà ta, ta đã muốn cảm nhận hơi thở của cái chết cả mười mấy vạn năm rồi! Ngươi có biết vô địch đau khổ đến mức nào không?”
Nói đoạn, hắn ta ngừng lại một chút rồi tiếp tục: “Ta đau khổ lắm đó!”
Diệp Huyền: “…”