Diệp Huyền nhìn thanh kiếm trong tay mà lắc đầu cười, con đường kiếm đạo dài đằng đẵng, nhập phàm, e rằng mới chỉ là bắt đầu!
Nghĩ đến đây, ánh mắt hắn không còn mờ mịt nữa, hắn lại nhìn về phía Kiếm Vực ở phía xa, cười nói: "Vãn Quân, chúng ta đi thôi!"
Vãn Quân gật đầu.
Hai người tiếp tục đi về phía trước.
Đi được hai bước, Diệp Huyền phát hiện Vãn Quân càng ngày càng chật vật, hắn do dự một chút sau đó kéo tay nàng, Vãn Quân ngay lập tức cảm thấy toàn thân nhẹ bẫng!